CHỈ MỘT LY NƯỚC LÃ THÔI
01:28 19/05/2020
347
Yêu thương cho đi sẽ mang lại hạnh phúc. Lòng bác ái là tình yêu cao cả. Tình yêu đó có mối liên hệ giữa Thiên Chúa với con người. Đối với nhà thần học Tôma Aquinô, bác ái "không chỉ là tình cảm đối với Thiên Chúa mà còn để tình cảm dành cho những người xung quanh chúng ta". Vì thế, ông nhận định rằng, bác ái là nhân đức cao đẹp nhất trong ba nhân đức đối thần: đó là đức tin, đức cậy và đức mến. Khi lòng tốt cho đi, ta sẽ nhận được phúc đức. Người có lòng tốt sẽ được phúc đáp.
Lòng tốt của tốt của con người luôn là điều quý giá cho con người. Câu chuyện có thật về Dr. Howard Kelly.Vị bác sĩ lỗi lạc, đã sáng lập ra Khoa Ung thư tại trường Đại học Jon Hopkins. Một cậu bé nghèo phải đi bán hàng rong để kiếm tiền học. Một hôm, cậu đói đến lả người. Cậu thấy chỉ còn duy nhất có một đồng. Nhưng đó là tiền cậu hứa mua bánh cho mấy đứa em ở nhà. Suy nghĩ một lát, cậu quyết định ghé vào ngôi nhà xin chút gì đó bỏ bụng. Thế nhưng, người mở cửa là một thiếu phụ trẻ đẹp. Khiến cậu bối rối và ngập ngừng, nên thay vì hỏi xin ăn, cậu chỉ xin một ly nước. Thấy dáng vẻ nghèo khổ và đói của cậu bé, người phụ nữ thay vì rót nước đã đem ra cho cậu một ly sữa lớn. Cậu chậm rãi nhấp từng ngụm sữa rồi hỏi: Cháu nợ cô bao nhiêu ạ? Người phụ nữ trả lời: Cháu không nợ cô cái gì cả. Mẹ cô đã dạy không bao giờ nhận tiền trả cho lòng tốt. Cậu bé cảm kích đáp: Cháu sẽ biết ơn cô từ sâu thẳm trái tim cháu.
Khi ra đi, cậu cảm thấy khỏe khoắn hơn và niềm tin của cậu vào con người như cũng mãnh liệt hơn. Nhiều năm sau, người phụ nữ bị ốm nặng. Các bác sĩ địa phương không chữa được. Họ chuyển bà đến thành phố lớn để các chuyên gia nghiên cứu căn bệnh lạ lùng này. Tiến sĩ Howard Kelly được mời đến tư vấn. Khi ông nghe tên thị trấn nơi người phụ nữ ở, một tia sáng ánh lên trong mắt ông. Ngay lập tức, ông khoác áo choàng và đi đến phòng bệnh của người phụ nữ nọ. Ông nhận ra ngay ân nhân của mình năm xưa.
Quay về phòng hội chẩn, ông quyết định sẽ dốc hết sức lực để cứu sống bệnh nhân này. Và cuối cùng nỗ lực của ông cũng được thành công. Bệnh nhân đã khỏi hoàn toàn.
Trước ngày bà xuất viện, bác sĩ Kelly yêu cầu phòng y vụ chuyển hóa đơn để xem lại. Ông viết vài chữ bên lề của tờ biên lai. Nhận hóa đơn, người phụ nữ hồi hộp mở ra đọc. Bà dự đoán số tiền phải trả rất cao, bà phải làm việc và trả cả đời mới trả hết nợ. Ngỡ ngàng, bà đọc thấy bên lề hóa đơn một hàng chữ : Tiền thanh toán viện phú bằng một ly sữa. Ký tên: Bác sĩ Howard Kelly." Cuộc sống luôn có những tấm lòng nhân hậu, người bệnh nhân xứng đáng nhận được phúc đáp, vì bà gieo hạt giống yêu thương và nhân ái, thì bà xứng đáng với những gì đã lãnh nhận.
Khởi đi từ câu chuyện này, chúng ta có thể hiểu được lời Chúa Giê-su nói: “Ai cho anh em uống một chén nước lã, thì Thầy bảo thật anh em, người đó không mất phần thưởng đâu. Một ly nước lã có đáng gì đâu mà Chúa vẫn thưởng công phúc cho chúng ta. Một công việc tầm thường nhỏ bé, mà chúng ta vẫn chưa thực hiện được thì làm sao chúng ta có thể cho đi điều lớn hơn. Bác ái từ tâm xuất phát từ tấm lòng, tấm lòng đó cần có nhân đức biết cho đi với người nghèo. Chúa luôn quan sát và nhìn thái độ của người việc làm bố thí bác ái khi họ bỏ vào thùng tiền. Bà góa nghèo với 2 đồng tiền là người bỏ nhiều nhất, bà đáng được khen ngợi vì tấm lòng quảng đại của bà dâng cúng. Cũng như người phụ nữ cho đi một ly sữa để cứu mạng người khi đói.
Khi chúng ta hiểu đươc ý nghĩa của việc làm bác ái, đó là công phúc. Khi ta biết làm điều thiện thì lòng tốt sẽ được nhân lên, bớt đi sự xấu, và mang lại lợi ích cho người chung quanh. Cha mẹ cũng muốn con cái mình biết ngoan ngoãn và chia sẻ. Đứa bé chỉ biết ăn một mình, thì đứa bé chưa phải là đứa bé ngoan, vì nó chỉ dành cho bản thân. Nhưng cha mẹ rất vui khi đứa con biết chia sẻ với anh chị và bạn bè cái bánh. Chắc chắn đồng tiền lẻ chúng ta đóng góp cho nhà thờ, chúng ta sẽ không mất phần thưởng đâu vì Chúa nói chỉ một ly nước lã cho người đói khát, chúng ta đã có công phúc rồi. Một hình ảnh đáng quý trọng khi có những người đi lượm vỏ chai nước và lon bia để bán gom cho người nghèo tại Việt Nam. Một công việc tầm thường nhỏ bé, nhưng đáng quý, nhưng không phải ai cũng có can đảm làm công việc này. Như lời của Mẹ Tê-rê-sa Calcutta nói: “Một trong những căn bệnh lớn nhất của con người là sống mà không giúp ích gì cho ai.” Như lời Chúa Giêsu bảo: “Khi Ta đói các người không cho ăn. Ta khát các người không cho uống...” Rõ ràng, điều kiện tiên quyết để được vào Nước Trời là thể hiện lòng bác ái, yêu thương tha nhân.
Trái lại, khi ta không có lòng nhân ái từ tâm thì thường sinh ra đều xấu, đó là bản năng của con người. Cho nên, Chúa Giê-su nói chúng ta rằng: “Nếu anh em làm cớ cho kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển. Nếu tay anh em làm cớ cho anh sa ngã, thì chặt nó đi. Nếu mắt anh làm cớ cho anh sa ngã, thì móc nó đi thà chột mắt mà được vào Nước Thiên Chúa còn hơn có hai mắt mà bị ném vào hỏa ngục, nơi giòi bọ không hề chết và lửa không hề tắt”. Xã hội ngay nay có quá nhiều sự xấu ảnh hưởng đến con cái gia đình. Cha mẹ ly dị, cải vả, chửi thề, nói dối trước mặt con cái, sống ích kỷ không có lòng yêu thương và bác ái với nhân, đó là những gương mù gương xấu cho con cái.
Ngay cả những bậc làm cha mẹ cũng quên nhiệm vụ truyền đức tin cho con cái mình. Họ không còn thời gian để đến nhà thờ, đọc kinh dự lễ. Phải chăng đó là cái cớ cho kẻ khác vấp phạm! Có thể chúng ta không mù về thể lý, nhưng một cách nào đó chúng ta cũng đang bị mù tâm linh mới là điều đáng sợ nhất. Khi làm điều gian ác, nhưng người ta vẫn không cảm thấy là tội. Khi thấy người ta gặp tai nạn, nhưng ta vẫn đứng cười một cách vô tư. Một thái độ, một trái tim vô cảm thật là đáng sợ. Nếu nói cái tay, cái chân, cái miệng và con mắt làm nên dịp tội, thì tội đó được xuất phát từ bên trong con người chúng ta. Chúa muốn chúng ta cần có thái độ mạnh mẽ để từ bỏ.
Một ly sữa đã đổi lấy mạng sống một con người, thì ly nước lã dù cho người anh em uống thì cũng chẳng mất phần thưởng đâu. Chúa cần con thực hiện mỗi ngày “Chỉ một ly nước lã thôi!”.