CHÚA NHẬT 26 THƯỜNG NIÊN. A  (Mt. 21:28-32) 

17:13 27/09/2020

234

TRỞ VỀ


Hai con phụng dưỡng cha già,
Giúp cha chăm sóc, cửa nhà ruộng nương.
Dụ ngôn câu truyện dễ thương,
Nhờ con phụ giúp, đêm trường lắng lo
Sai con thứ nhất hẹn hò,
Chối từ không chịu, lo cho việc đồng.
Chiều về hối hận nghĩ thông,
Vào vườn lao động, ra công thi hành.
Ngỏ lời con thứ cầm canh,
Giúp cha công tác, tập tành thâu gom.
Xin vâng, con sẽ trông nom,
Nhưng vì lười biếng, không dòm ngó chi.
Hứa lèo lại chẳng muốn đi,
Nên đành thất hứa, lắm khi muộn phiền.
Cha già đáng kính dịu hiền,
Mong con hối hận, tội khiên xóa nhòa.
Tội nhân thu thuế mù lòa,
Những người gái điếm, trước tòa Chúa thương.
Ăn năn hối cải mở đường,
Trở về bên Chúa, tựa nương tháng ngày. 

Chúa Giêsu đem Tin Mừng Cứu Độ đến trần gian. Chúa không đến để kết án hay luận phạt, nhưng mở đường đón nhận những người tội lỗi trở về. Ai trong chúng ta cũng cần trở về, trở về với lòng mình, trở về với gia đình, với cộng đòan và trở về với tình yêu của Chúa.

Người cha nhân từ trong bài Phúc Âm hôm nay, đã đến với từng đứa con xin giúp đỡ. Ông nói,”Con hãy đi làm vườn nho cho cha.” Con thứ nhất trả lời, “Con không muốn đi” nhưng hối hận, sau lại đi. Còn con thứ hai tỏ vẻ sẵn sàng đi làm cho cha, nhưng rồi lại không đi. Dĩ nhiên người con thứ nhất làm cha vui lòng hơn.

Thử suy nghĩ, chúng ta là người con thứ nhất hay con thứ hai? Có lẽ cả hai. Cuộc sống với biết bao thăng trầm đổi thay. Hoàn cảnh thay đổi. Cuộc sống thay đổi. Tính tình con người cũng đổi thay. Lời xin vâng hôm nào trở thành lời chối từ hôm nay. Kẻ yêu thương trở thành địch thù. Người ta nói, “Phú quý sinh lễ nghĩa” nhưng ngược lại phú qúy sinh đạo tặc. Cuộc đời thay trắng đổi đen là thế.

Có anh chị vào xin rửa tội cho con. Trong cuộc truyện trò, tôi hỏi: Anh chị có phải là người Công Giáo không? Họ trả lời: Dạ phải. Nhà chúng con theo đạo Công Giáo mấy đời. Đạo gốc từ cha ông mà cha. Thế anh chị có đi tham dự lễ Chúa Nhật thường không? Anh chị thưa: Thỉnh thoảng chúng con đi, vào các dịp lễ lớn thôi. Tôi hỏi tiếp: Anh chị có lãnh nhận bí tích hòa giải thường xuyên không? Anh chị trả lời rằng: Chúng con có tội gì đâu mà xưng. Tiếp nữa, tôi hỏi: Anh chị có cử hành lễ cưới trong nhà thờ không? Anh chị cười và nói: Chúng con cũng chưa lãnh nhận Bí tích hôn phối. Một cách sống đạo bên ngoài rất hời hợt. Chỉ mang danh là Kitô Hữu. Nói một đàng, làm một nẻo.

Là Kitô Hữu, rất nhiều lần chúng ta đã nói lời “xin vâng”. Xin vâng khi lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội, xin vâng khi lãnh nhận Bí Tích Thánh Thể, Bí Tích Hôn Phối, Bí Tích Truyền Chức Thánh… Chúng ta đã hứa là sẽ đi làm vườn nho cho Chúa. Lời Xin Vâng hôm đó đã bị lãng quên. Chúng ta bận bịu với cuộc sống và chạy đua với thời gian thế là công việc bị bỏ lửng.

Giây phút thinh lặng nguyện cầu giúp chúng ta trở về. Trở về với Cha Nhân Hiền. Hãy thưa với Cha rằng con đã lầm đường, nay con trở về. Xin Cha thứ lỗi.Lm. Trần Việt Hùng