Chúa Nhật XII Thường Niên
04:49 21/06/2121
319
PHÓ THÁC VÀO THIÊN CHÚA
Hôm ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ: Chúng ta sang bờ bên kia đi!” Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền. Có những thuyền khác cũng theo Người. Và một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền đến nỗi thuyền đầy nước. Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói : “Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi. Thầy chẳng lo gì sao?” Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: “Im đi! Câm đi!” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ. Rồi Người bảo các ông: “Sao nhát thế? Làm sao mà anh em vẫn chưa có lòng tin?” Các ông hoảng sợ và nói với nhau: “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh?” (Mc 4,35-41)
Trong Kinh Thánh Cựu ước, ông Gióp làn gười đã phó thác tất cả đời mình cho Thiên Chúa, dù Người đã lấy đi tất cả những gì ông có như con cái, đày tớ, gia súc. Hơn nữa, tuy phải gánh chịu căn bệnh đau đớn về thể xác, ông vẫn dâng lời chúc tụng Thiên Chúa mà không oán trách một lời nào.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, các môn đệ đã hốt hoảng, sợ hãi khi có trận cuồng phong xảy ra trên biển. Các ông còn trách Đức Giêsu vì thấy có vẻ Người không lo lắng gì cả, đang khi lâm cảnh khốn khó, ra như sắp chết.
Trước sự dữ xuất hiện ngày càng nhiều như thiên tai, chiến tranh, giết người, cướp tài sản… nhiều người trong chúng ta thường có xu hướng quay lại oán trách Thiên Chúa tại sao lại để cho sự dữ hoành hành.
Sợ hãi, thất vọng là những sự yếu đuối của con người. Nhưng Thiên Chúa là Đấng thấu suốt mọi sự và Người sẽ thực hiện mọi điều theo chương trình khôn ngoan của Người. Điều Thiên Chúa cần là chúng ta biết nhận ra những khuyết điểm và yếu đuối của mình để tin tưởng trao phó đời mình cho Người.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin ban thêm niềm tin cho chúng con để chúng con thấy Chúa luôn đồng hành bên cạnh, để chúng con tin tưởng và trao phó đời mình cho Ngài. Amen.
Suy niệm Tin Mừng hằng ngày,
Chấm nối chấm…