CHƯƠNG 10 - BIẾT ƠN CHÚA

08:31 16/05/2020

434

Thú siêu việt 
 
Bạn sinh ra để làm việc, sao Bạn lại tìm an nghỉ? 
 
Hãy sẵn sàng để chịu đựng hơn là để được an ủi, để vác khổ giá hơn là để được vui hưởng. 
 
Nếu có thể được an ủi và khoái lạc thiêng liêng mãi, thì người đời ai lại không muốn? 
 
Vì yên ủi thiêng liêng thắng vượt trên khoái lạc thế trần và thú vui nhục dục. 
 
Tất cả thú vui thế tục không phù phiếm thì cũng bỉ hổ, chỉ có thú vui thiêng liêng là êm dịu và thanh tao, nó là con đẻ của nhân đức và do chính tay Chúa ban xuống cho linh hồn trong sạch. 
 
Nhưng những ơn an ủi thần diệu ấy không phải cứ muốn là được hưởng mãi đâu, vì thời gian của cám dỗ không còn xa lắm. 
 
Những chướng ngại 
 
Trở lực lớn nhất làm ta không được Chúa đến thăm viếng, là tinh thần tự do giả dối và tính quá tự tín. 
 
Ơn yên ủi Chúa ban là một hồng ân lớn lao, nhưng người ta đã sơ khoáng; nhận ơn mà không biết cảm ơn và qui hướng tất cả về Chúa. 
 
Sở dĩ ta không được hồng phúc của ân sủng chảy tràn xuống trên lòng ta, là vì – quá tệ bạc với Chúa tể muôn ân – ta đã kông qui hồi tất cả về căn nguyên của nó. 
 
Ai biết ơn sẽ được thêm ơn mới. Người kiêu hãnh sẽ bị Chúa cất ơn quen ban cho người khiêm tốn.

                          
Những phương thế 
 
Tôi không ưa thứ yên ủi nó làm mất lòng sám hối. Tôi cũng không thèm cái thứ chiêm nghiệm nó đưa đến kiêu kỳ. 
 
Không phải bất cứ cái gì cao siêu cũng thánh, cái gì êm dịu cũng tốt, cái gì người ta ao ước cũng trong sạch, cái gì quí cũng đẹp lòng Chúa cả đâu. 
 
Tôi sẵn sàng đón nhận ân sủng nào giúp tôi khiêm tốn và dè dặt hơn, sẵn sàng để tự xả hơn. 
 
Ai đã nếm thử cái sướng khi được và cái khổ khi mất ơn Chúa, người ấy không khi nào dám nhận một cái gì hay cho mình mà chỉ thú nhận tình trạng túng nghèo và đơn bạch của mình. 
 “Của Chúa hãy trả cho Chúa”16 của mình hãy nhận lấy cho mình: nghĩa là hãy cảm ơn Chúa vì ơn đã được, và hãy thú nhận lầm lỗi và những hình phạt đáng chịu vì tội. 
 “Hãy ngồi chỗ cuối rốt”17 rồi Bạn sẽ được nâng lên chỗ cao nhất, vì không có chỗ thấp làm gì có chỗ cao. 
 
Những bậc trước con mắt Chúa là đại thánh, lại cho mình là thấp bé nhất và càng được cao vinh, các Ngài tự hạ. 
 
Đầy chân lý là thiên vinh, các ngài không màng gì hư vinh thế tục. 
 
Tựa vững và níu chặt lấy Chúa, họ không thể kiêu hãnh được. 
 
Người biết qui hướng mọi cái hay mình được về Chúa, không tìm vinh danh ở người khác mà chỉ tìm trong Chúa. Điều họ mong ước hơn hết và cũng là chuẩn đích của họ, là sao cho Chúa được chúc tụng họ và trong các thánh. 
 
Hãy biết ơn vì những ơn nhỏ, Bạn sẽ đáng được ơn lớn. 
 
Cái bé mọn nhất, Bạn hãy cho là lớn lao nhất; cái tầm thường nhất, Bạn hãy cho là một hồng ân vĩ đại. 
 
Cứ xét giá trị người ban thì có chi là bé mọn, là tầm thường, vì trong Thiên Chúa cao cả không có gì là nhỏ bé cả! 

Dầu Chúa phạt, Chúa đánh, Bạn cũng hãy tạ ơn Chúa; vì không có gì Chúa để xẩy đến mà không cốt mưu phần rỗi cho ta. 
 
Muốn giữ ơn Chúa, phải biết ơn khi Chúa ban và nhẫn nại khi Chúa cất lấy. Phải cầu xin Chúa ban lại cho và cẩn phòng để khỏi mất. 
 
SUY NIỆM 
 
Đừng bao giờ tự hào vì ơn Chúa. Lời thánh Phaolô: “Bạn được gì mà không được bởi Chúa. Nếu được bởi Chúa lại sao tự hào như thể của mình”. 
 
Ơn Chúa ban thường để phụ lực cho tính yếu hèn của ta, do lòng tốt Chúa và bao giờ cũng vượt công ta.


16Math XXII, 21

17Luc XVI, 10