CHƯƠNG 5 - TỰ GIÁC
08:10 16/05/2020
338
Đừng quá tự tín
Ta đừng quá tự tín, vì thường ta thiếu ơn Chúa soi sáng và kém hiểu biết lắm.
Ta ít sáng suốt lắm và cái chút ít đó, chỉ khinh thường một tí là mất hết. Thường khi ta cũng không nhận thấy được rằng linh hồn ta mù tối chừng nào.
Ta làm quá vụng, rồi ta lại bào chữa một cách vụng hơn.
Có lúc tình dục chấn động ta, mà ta lại tưởng là lòng sốt sắng.
Ta xét nét những lầm lỗi nhỏ nơi người khác, còn những lỗi tầy tình của ta, ta cứ mần ngơ.
Ta mau khó chịu và so đo những cái ta phải chịu vì người khác, còn những cái người khác phải chịu vì ta, ta không quan tâm gì.
Ai biết công minh và thẳng thắn tự đoán xét mình, sẽ thấy rõ mình không được xét đoán người khác.
Tự quan sát
Người nội tâm thận trọng việc lo cho mình hơn mọi thứ lo khác. Người biết chuyên chú tự phòng ngừa, sẽ không bao giờ dám tự tiện nói về người khác.
Chả trông Bạn nên người nội tâm và sốt sắng thật, nếu Bạn không biết nín lặng việc người để chịu thị sát việc mình.
Hãy cứ lưu tâm về Chúa và về mình, như thế những cái nhìn thấy trước mắt sẽ không chấn động nổi Bạn.
Pha mình vào mọi thứ việc mà quên lãng chính mình, làm thế hỏi được ích gì?
Muốn được an bình và kết chặt với Chúa, phải bỏ tất cả để chỉ lo cho bản thân mình.
Một mình Chúa đủ
Bạn sẽ tiến bộ nhiều nếu Bạn giũ sạch được mọi mưu toan thế tục. Trái lại Bạn sẽ thoái bộ nhiều, nếu Bạn còn tiếc rẻ sự vật trên đời.
Đừng lấy gì làm cao cả, to tát, dịu ngọt, đáng yêu, ngoài một mình Chúa và những cái thuộc về Chúa.
Bạn hãy coi như không, tất cả những yên ủi mà tạo vật để tặng. Một linh hồn mến Chúa coi khinh tất cả những cái gì ngoài Chúa. Một mình Chúa trường cửu, bao la, gồm tóm tất cả, Chúa là ủi an của linh hồn và sướng vui của trái tim.
SUY NIỆM
Tưởng nghĩ về mình hay về ngoại vật làm cho ta mất thời giờ, mất ân sủng và công phúc.
Nếu thay vì nghĩ đến mình và tạo vật, ta biết nghĩ về Chúa, thiết tưởng đời ta đã lập được bao huân nghiệp.
Nhìn Chúa trong ta và nhìn ta trong Chúa, sống dưới con mắt Chúa bằng hồi tâm, sống dưới tay Chúa bằng nhẫn nhục, khiêm tốn vì tự thú, đó là những cái ta phải làm để sống cái sống của một giáo hữu chân thành.
Lạy Chúa! Con thú thật, từ trước tới nay con đã nghĩ đến con nhiều hơn nghĩ đến Chúa, con đã sống cho tạo vật nhiều hơn sống cho Chúa, và vì thế con đã đáng Chúa ghét bỏ nhiều lần. Nhưng, lạy Chúa! Con thành thực thống hối; xin Chúa thứ tha và ban ơn giúp con biết sống đẹp lòng Chúa hơn.