Tất Cả Chỉ Là Phù Vân

03:41 16/05/2020

279

Tác giả:Lm John Nguyễn

Chuyện gì xảy ra cho con người sau bao mối bận tâm và bao gian lao vất vả nó phải chịu dưới ánh mặt trời? Đối với những con người ấy, trọn cuộc đời chỉ là đau khổ vì mãi mê kiếm tìm những thứ phù vân ( Gv 2,22). Nhạc sỹ Lê Dinh đã viết trong bài " Trở Về Cát Bụi" như sau:

" Sống trên đời này tựa phù du có đây lại rồi lại mất. 
Cuộc sống mong manh xin nhắc ai đừng đổi trắng thay đen 
Nào người sang giàu đừng vì tham tiền bỏ nghĩa anh em 
Người ơi xin nhớ cát bụi là ta...mai này chóng phai 
Người nhớ cho ta là cát bụi, trở về cát bụi 
Xin người nhớ cho..."

Dẫu biết rằng, cuộc đời này chỉ là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân. Nhưng con người luôn thổn thức, khao khát và kiếm tìm nó, đến nỗi họ phải tranh giành, chém giết lẫn nhau cũng vì tiền bạc và của cải. Câu chuyện trong đoạn Tin mừng hôm nay cho chúng ta thấy rằng, phân chia của cải là vấn đề rất phức tạp và khó khăn trong gia đình, vì lòng tham con người. Có người trong đám đông đến gặp Chúa Giê-su thưa rằng: " Xin Thầy bảo anh tôi chia phần gia tài cho tôi." Người đáp: " Này anh, ai đã đặt tôi làm người xử kiện hay người chia gia tài cho các anh?" Rồi Người nói tiếp: " Anh em phải coi chừng, phải giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, không phải vì dư giả mà mạng sống con người được bảo đảm nhờ của cải đâu."

Tôi thiết nghĩ người thanh niên này thất vọng khi nghe câu trả lời của Chúa Giê-su, vì Ngài nói khác đi với những gì anh đang suy nghĩ và những thứ anh đang cần là của cải, vì anh có quyền được hưởng tài sản của mình. Nhưng đằng sau sự phân chia sản đó, Chúa Giê-su cảnh cáo người đàn ông này, đừng vì của cải vật chất mà quên Thiên Chúa.

Tự bản chất của con người là thích qui về mình. Lòng tham thì vô tận, không bao giờ là đủ, không bao giờ ngừng, có rồi lại muốn có thêm. Nhưng đến khi ta không tìm được những gì mình muốn thì sinh ra đố kỵ, ghen tuông với người khác. Và nó trở thành tội. Tội tham lam và thèm muốn của người khác." Người không được thèm khát của cải người khác, hoặc vợ của người khác..." ( Xh 20,17)

Nếu như lời cảnh cáo của Chúa Giê-su với người thanh niên hãy giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, thì dụ ngôn ông phú hộ là mẫu người ích kỷ chỉ lo cho bản thân mình, làm lợi cho chính mình," Đồ ngốc! Nội đêm nay, người ta sẽ đòi mạng ngươi, thì những gì ngươi sắm sẵn đó sẽ về tay ai? "Kẻ ấy chỉ tích lũy cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa thì số phận sẽ như thế đó."

Một người khôn ngoan giàu có, ông ta có một số tiền rất lớn. Khi về già ông ta suy nghĩ và tính toán sẽ tiêu sài như thế nào với số tiền khổng lồ này. Trong lúc ông đang suy nghĩ thì thần chết xuất hiện trước mặt ông và nói sẽ lấy mạng ông đi trong ngày hôm nay. Thế là ông ta sợ hãi và van xin thần chết. Nếu thần chết cho sống thêm ba ngày nữa thì ông chia cho nửa gia tài của ông ta. Thần chết không chấp nhận. Sau đó, ông nói nếu thần chết cho ông sống thêm một ngày thì ông ta sẽ trao hết tài sản. Cuối cùng lời đề nghị của ông cũng bị từ chối. Ông ta vội viết lại lời trăn chối sau cùng: "Phải chi tôi biết dùng thời gian để thưởng thức với cuộc sống hiện tại với những gì tôi có được và làm những điều có ích cho tha nhân thì nay tôi không phải hối tiếc. Bây giờ tôi hối tiếc thì đã muộn rồi".

Của cải thế gian chẳng bao giờ làm thỏa mãn ước muốn của con người. Chỉ có Thiên Chúa mới cho chúng ta những thứ hạnh phúc trong tâm hồn mà con người khao khát. Như lời thánh Phao-lô nói: " Anh em hãy tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Ki-tô đang ngự". Sự sống của chúng ta tùy thuộc nơi Đức Ki-tô. Chúng ta hãy làm giàu trước mặt Thiên Chúa không phải là những gì chúng ta đang sở hữu của cải, những thứ chúng ta đang có và đang làm, nhưng là những gì chúng ta sống với vai trò người con cái Chúa đích thực.

Lạy Chúa, xin cho con biết khôn ngoan tìm kiếm kho tàng trên trời vì mọi thứ của cải đời này sẽ qua đi, chỉ có Chúa mới là vĩnh cửu và trường tồn. Amen.