Theo Chúa

03:43 16/05/2020

314

Tác giả:Lm John Nguyễn

Một bạn trẻ hỏi rằng, tại sao tôi phải theo đạo Công giáo, đi đạo thì có được lợi ích gì? Câu hỏi này thường xẩy ra với nhiều người trẻ, họ bị chất vấn giữa cái lợi và cái mất khi phải theo đạo mà con người ngày nay thường đề cao giá trị vật chất lên trên hàng đầu. Người ta đi tìm hạnh phúc, sự giàu có và hưởng thụ, không ai dại gì bỏ đi của cải tiền bạc, quyền lợi, những thứ mình đang có và sở hữu.

Một hôm, chàng thanh niên giàu có đến gặp Chúa Giê-su và hỏi: "Tôi làm gì để được sống đời đời". Chúa bảo: "Hãy bán hết của cải, phân phát cho người nghèo, rồi anh hãy đi theo tôi". Anh ta buồn rầu, thất vọng và bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Mặc dù, anh ta biết chỉ có Chúa Giêsu mới ban cho anh ta hạnh phúc đời đời, nhưng của cải đã kéo ghì và chiếm lấy linh hồn anh ta, anh ta khước từ đi theo Chúa. Cũng như đám đông người theo Chúa trong Tin mừng hôm nay, họ cũng đi theo Chúa. Họ muốn đi tìm chân lý và sự thật của lẽ sống, đó là động lực thúc đẩy để bước theo Chúa. Mục đích của họ rất rõ ràng, nhưng khi thực hiện được mục đích đó thì con người dễ bị buông xuôi để chạy theo phú quý, vinh hoa, phúc lành và an lạc trước mắt, mà quên đi giá trị trường tồn vĩnh cửu. Đến khi nghe Chúa Giê-su nói:" Ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được.", thì họ bỏ đi vì thất vọng.

Lời Chúa nói thường đi ngược lại với ý nghĩ và hành động của con người. Tại sao tôi phải hy sinh và từ bỏ.? Lời kêu gọi hy sinh và từ bỏ để vác thập giá mình có ý nghĩa đối với chúng ta?. Từ kinh nghiệm cuộc sống và qua những biến cố xẩy ra trong đời sống hằng ngày, chúng ta sẽ rút ra điều Chúa Giêsu công bố trong Tin mừng hôm nay.

Khởi đi từ đám đông, họ rất hăng hái đi theo Chúa Giêsu và nhiệt thành làm việc phục vụ tông đồ, nhưng sau đó họ đã thối lui và bỏ cuộc vì họ không đạt được ước vọng mà họ mong muốn, vì chẳng ai muốn mình thua thiệt và mất mát. Chính vì thế, Chúa Giê-su cần có những con người dám dấn thân và dứt khoát hơn, cần phải đi ra cái thế giới chật hẹp lòng ích kỷ của con người, nhìn ra một thế giới rộng lớn hơn, thế giới của những con người biết siêu thoát trước những cám dỗ của thế gian.

Từ bỏ là không bám víu vào cái bụi trần, những thứ làm cho con người xa lìa Thiên Chúa, ta chỉ biết cái thực tại mà quên đi cái vĩnh cửu trường tồn. Những thánh nhân lỗi lạc luôn là những người sống thanh cao, hướng về chân lý bởi vì họ nhận ra giá trị đích thực không phải là những gì thuộc về thế gian ban tặng. Vì không có cái gì của thế gian là trường tồn vĩnh cửu, nó sẽ tan biến theo thời gian, đó là quy luật của sinh tồn. Cho nên, vác thập giá đi theo Chúa cũng có nghĩa là chấp nhận từ bỏ những cái không cần thiết vì nó làm ta phải bám víu vào và tham vọng. Thập giá của Chúa Giê-su là biểu tượng của đau khổ và vinh quang. Ai muốn được vinh quang thì phải đi qua con đường của thập giá.

Thập giá đời thường có thể là gánh nặng của kiếp nghèo, là ốm đau bệnh tật, là nỗi đau mất người thân, là bị đàn áp của gian ác, là vết thương của hận thù..., mà đời người ai cũng phải trải qua. Cũng vậy, nếu tôi đi theo Chúa, làm môn đệ của Chúa Giê-su thì tôi chấp nhận con đường của thập giá, bắt chước, học hỏi và làm theo lời của Thầy. Một trò giỏi là người luôn làm theo lời thầy. Vì đó là con đường của Chúa Giê-su.

Sau cùng, điểm nhấn lời huấn của Chúa Giêsu dành cho những ai biết đi tìm chân lý đích thực, đó là sự sống vĩnh cửu nơi Thiên Chúa. Giống như nhà vua phải biết tính toán để đi giao chiến với vua khác, phải đương đầu với đối phương. Nếu không đủ sức thì sẽ thua.

Lạy Chúa, cuộc sống thế gian có biết bao thứ cám dỗ đang rình rập và chiếm lấy linh hồn của chúng con vào những đam mê, lạc thú, giàu có, tiền bạc và danh vọng, đang làm chúng con chạy theo và kiếm tìm, thì xin Chúa cho chúng con biết nhận ra chính mình để thức tỉnh, từ bỏ, và chấp nhận vác thập giá hằng ngày để đi theo Chúa, cho dẫu có phải chịu đau đớn và thua thiệt, nhưng chỉ có Chúa mới là ánh sáng, là đường, là sự thật và là sự sống cho chúng con đạt được hạnh phúc vĩnh cửu. Amen.