Thứ năm tuần II thường niên.

00:41 18/01/2424

129

CÁC THẦN Ô UẾ VỪA THẦY NGƯỜI, LIỀN SỤP LẠY VÀ KÊU LÊN RẰNG NGÀI LÀ CON THIÊN CHÚA" NHƯNG NGƯỜI NGHIÊM CẤM CHÚNG KHÔNG ĐƯỢC TIẾT LỘ GÌ VỀ NGÀI

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo Thánh Mác-cô.

Khi ấy, Chúa Giê-su cùng các môn đệ lui về bờ biển, đám đông từ Ga-li-lê-a theo Người, và từ Giu-đê-a, Giê-ru-sa-lem, I-đu-mê, bên kia sông Gio-đan, miền Ty-rô và Si-đôn, nhiều kẻ đến cùng Người, khi nghe biết tất cả những việc Người đã làm. Vì đông dân chúng, nên Người bảo các môn đệ liệu cho Người một chiếc thuyền, kẻo họ chen lấn Người. Vì chưng, Người đã chữa lành nhiều bệnh nhân, nên bất cứ ai mắc bệnh tật gì đều đến gần để động đến Người. Và những thần ô uế vừa thấy Người, liền sụp lạy và kêu lên rằng: “Ngài là Con Thiên Chúa”, nhưng Người nghiêm cấm chúng không được tiết lộ gì về Người.

Suy niệm

ĐỤNG CHẠM VÀO ĐỨC GIÊ-SU BẰNG ĐỨC TIN

Trong bài Tin mừng theo Thánh Mác-cô hôm nay, Chúa Giê-su trở thành nhân vật trung tâm của đông đảo dân chúng. Có rất nhiều người từ miền Ga-li-lê, Giu-đê hay Giê-ru-sa-lem… lũ lượt kéo đến với Người. Thật tuyệt vời khi thấy Chúa Giê-su được nhiều người chú ý và yêu mến như thế. Nhưng đâu là lý do khiến họ chạy đến với Người như vậy? Thánh Mác-cô cũng đã giúp chúng ta trả lời câu hỏi này: bởi vì họ là những người bệnh tật và mong muốn được Chúa chữa lành. Vì thế, họ đổ xô để sờ vào áo của Chúa.

Tuy nhiên, đôi khi nhiều người do thái muốn được đụng chạm vào Chúa chỉ nhằm thỏa mãn được những khao khát hiện tại là được khỏi bệnh. Nhưng sự thỏa mãn này chưa giúp nhiều cho sự tăng trưởng đức tin của họ vào con người và sứ mạng của Đức Giê-su: Đấng là Con Thiên Chúa và là Thiên Chúa, hạ mình làm người để cứu con người. Nhìn vào cuộc đời của Chúa Giê-su kết thúc thế nào, chúng ta dễ dàng nhận ra điều đó. Vì sự cứng lòng tin của dân chúng thời bấy giờ mà Chúa đã chết trên thập giá và phục sinh vinh hiển như dấu chỉ và phép lạ vĩ đại nhất để đánh thức và củng cố Đức tin yếu kém của họ.

Đụng chạm vào Chúa Giê-su với đôi bàn tay con người là chưa đủ nhưng cần phải chạm vào Người với Đức tin. Với những người đã “sờ” vào Chúa bằng niềm tin tưởng, Chúa đã chữa lành thực sự cho họ như trường hợp của bà lão bị bệnh băng huyết (x. Mt 9, 22; Mc 5, 34; Lc 8, 48). Và ngày hôm nay chúng ta cũng vậy. Trong mỗi Thánh lễ, chúng ta được chạm đến chính con người của Đức Giê-su dưới hình bánh rượu. Nhưng sẽ trở nên thật vô nghĩa nếu chúng ta thực hiện cử chỉ này như những người không có lòng tin. Còn đối với những người tin thì giây phút được rước Con Thiên Chúa vào lòng sẽ trở thành những khoảnh khắc ý nghĩa và cảm động nhất vì khi ấy, họ đang được chạm cách thực sự đến Đấng Chí Thánh và nhờ đó họ được biến đổi con người tội lỗi của mình và được hứa ban phần thưởng hạnh phúc viên mãn trên Nước Trời.

Lm. Gio-an Trần Văn Viện